Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng bồi dưỡng kinh nghiệm quan sát phát hiện cho chiến sĩ radar.
Không chỉ là anh cả về tuổi đời, tuổi quân, tuổi công tác ở trạm, mà đúng như tên mình, anh như ngọn hải đăng trên trạm tiền tiêu luôn vững vàng trong bão gió. Gần 30 năm tuổi quân, hơn 20 năm đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cơ sở và nhiều bằng khen của Thủ tướng Chính phủ, của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, anh Đăng là điển hình tiên tiến tiêu biểu xuất sắc trong Phong trào Thi đua Quyết thắng của Vùng 5 Hải quân.
Nguyện gắn bó trọn đời binh nghiệp với biển, đảo Tây Nam
Chúng tôi đến Trạm Radar 620, đóng quân trên đảo ngọc Phú Quốc khi trời đã chập choạng tối. Cách đây mấy năm, đường lên trạm vô cùng gian nan, phải đi bộ vượt qua con dốc chừng hơn 3km, rồi leo tiếp gần 200 bậc đá mới đến được nơi cán bộ, chiến sĩ đang làm nhiệm vụ của những “mắt thần”. Giờ đây, đường lên trạm đã được đầu tư xây dựng, trải nhựa kiên cố, xe ô tô vào đến cổng trạm.
Trạm đóng quân độc lập trên đồi cao, được chia làm hai khu A và B. Khu A là vị trí quan sát, còn khu B là sở chỉ huy trạm và nhà ở của bộ đội. Tiếp tục hành quân bộ, vượt con dốc thẳng đứng dài hơn 1km, chúng tôi mới lên được vị trí quan sát. Vừa xong bữa cơm tối, Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng và đồng đội nhanh chóng mang mặc quân phục để bước vào ca trực đêm. Là trạm tiền tiêu vô cùng quan trọng, nhiệm vụ chính của đơn vị là quan sát, phát hiện, nắm tình hình trên biển, trên không tầm thấp và nội địa trong phạm vi được giao. Khu vực đơn vị đảm nhiệm quan sát giáp ranh với nước bạn Campuchia nên tàu, thuyền qua lại, hoạt động nhiều. Nhất là vào ban đêm, hoạt động buôn lậu trên biển có thời điểm rất phức tạp nên không cho phép cán bộ, chiến sĩ trạm chủ quan, lơ là, dù chỉ một phút giây.
Quan sát kíp trực thực hiện nhiệm vụ, từng thao tác kỹ thuật nghiệp vụ hết sức thuần thục và chuyên nghiệp cộng với đôi mắt tinh anh của Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng khiến cả đoàn công tác vô cùng thán phục. Trò chuyện với anh, chúng tôi được biết anh gắn bó với biển, đảo Tây Nam và cánh sóng radar hải quân từ những ngày đầu nhập ngũ, đến nay đã ngót nghét gần 30 năm, trong đó tròn 20 năm công tác tại Trạm Radar 620. Bởi thế, với anh-người con quê lúa Thái Bình-Trạm Radar 620 là nhà, biển, đảo Tây Nam là quê hương thứ hai của mình và anh tâm nguyện sẽ gắn bó trọn đời binh nghiệp với nơi đây.
Đảm nhiệm cương vị Tiểu đội trưởng Radar từ năm 1999 đến nay, Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng luôn luôn ý thức, lực lượng do anh phụ trách đóng vai trò nòng cốt của trạm, cũng như tầm quan trọng của trạm là con "mắt thần" giữ biển. Với tinh thần “Vào phòng máy là vào vị trí chiến đấu” anh luôn gương mẫu, đi đầu trong huấn luyện, thực hiện nhiệm vụ quan sát, nhất là những thời điểm thời tiết phức tạp như vào ban đêm, mưa to, gió lớn, sương mù... Không chỉ tự xây dựng cho mình ý thức trách nhiệm, anh Đăng còn thường xuyên quán triệt, giáo dục cho nhân viên, cấp dưới về tính chất quan trọng của vùng biển Tây Nam; về vị trí, tầm quan trọng của trạm, từ đó nâng cao ý thức trách nhiệm cho bộ đội trong việc tự giác bám máy, bám đài. Năm 2021, Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng cùng tập thể tiểu đội radar đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ quan sát phát hiện; không xảy ra lơ là, mất cảnh giác dẫn tới sai sót, nhầm lẫn mục tiêu, nhất là các mục tiêu quan trọng.
Trò chuyện với chúng tôi, anh Đăng luôn tâm niệm rằng, để hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao thì trước hết phải yêu công việc mình đang làm. Có yêu nghề thì mới tích cực học hỏi để không ngừng nâng cao trình độ nghiệp vụ. Theo anh Đăng, khó khăn, thách thức lớn nhất trong thực hiện nhiệm vụ là quan sát ban đêm. Để tự mình đúc rút được kinh nghiệm, hằng đêm anh chủ động quan sát, nghiên cứu quy luật tín hiệu ánh đèn, sóng hồi, kết hợp kinh nghiệm nhận biết các loại đèn tín hiệu để nhận diện các loại mục tiêu, nhất là tàu quân sự, tàu cá nước ngoài. Điều quan trọng hơn là phải phổ biến rộng rãi kinh nghiệm để nhiều người cùng biết, cùng vận dụng. Do đó, anh thường xuyên chủ động bồi dưỡng kinh nghiệm cho chiến sĩ, nhân viên quan sát, phát hiện mục tiêu quan trọng và tổ chức rút kinh nghiệm kịp thời, nhất là phân tích sóng vọng, phân biệt nhận dạng các loại mục tiêu...
Chia sẻ về người đồng chí, đồng đội và cũng là người anh luôn gần gũi, chân tình, Đại úy Nguyễn Hoàng Niệm, Trạm trưởng Trạm Radar 620 bày tỏ: Để nâng cao trình độ chuyên môn nghiệp vụ, anh Đăng thường xuyên chủ động nghiên cứu tài liệu, nghiên cứu trên máy móc, học hỏi ở đồng đội. Đối với các loại khí tài mới đa số là ghi chữ nước ngoài, để có thể làm chủ được trang bị, anh Đăng đã chủ động tra từ điển và ghi chép lại cẩn thận. Khi đã hiểu được trang bị, anh bước ngay vào luyện tập để thao tác thuần thục trong khai thác, vận hành và còn biên soạn thành giáo án để phổ biến cho anh em trong đơn vị. Đến nay, anh Đăng có thể đảm nhiệm tốt ở nhiều vị trí khác nhau, sử dụng và làm chủ được hầu hết các loại vũ khí, trang bị hiện có tại trạm. Kết quả huấn luyện cá nhân hằng năm luôn đạt điểm giỏi và tiểu đội radar do anh Đăng phụ trách nhiều năm liền khi ngành radar kiểm tra đều 100% đạt khá, giỏi.
Sự hy sinh bình dị mà cao quý
Thời điểm này, khu vực biển, đảo Tây Nam đang bước vào đầu mùa mưa nên con đường mòn lên vị trí quan sát của Trạm Radar 620 cũng trơn trượt và đi lại khó khăn hơn rất nhiều. Do đóng quân độc lập trên đồi cao nên mọi hoạt động, sinh hoạt của cán bộ, chiến sĩ ở trên khu A gần như tách biệt với khu vực chỉ huy. Vào mùa khô, anh em cán bộ, chiến sĩ có thể sử dụng xe máy để vận chuyển lương thực, thực phẩm và nhu yếu phẩm, nhưng mùa mưa trơn trượt thì bộ đội phải đi bộ để mang, vác đồ lên vị trí quan sát.
Thường xuyên phải chịu tác động do sương muối và biến đổi khí hậu nên vào mùa khô, Trạm Radar 620 rất thiếu nước ngọt, rau xanh. Những tháng cao điểm của mùa khô, trời không mưa, cán bộ, chiến sĩ trên vị trí quan sát phải mang nước ngọt từ dưới khu B lên để sinh hoạt. Để tiết kiệm nước ngọt, mỗi chậu nước đều được quay vòng, sau khi rửa mặt, rửa chân tay thì lại dùng để tăng gia. Khó khăn là thế, nhưng trò chuyện với anh Đăng và cán bộ, chiến sĩ trong trạm, chúng tôi cảm nhận được ở họ tinh thần lạc quan và tràn đầy quyết tâm hoàn thành tốt nhiệm vụ quan sát phát hiện, bảo vệ bình yên cho vùng biển, đảo Tây Nam của Tổ quốc.
Sinh ra trong gia đình giàu truyền thống cách mạng, bố là thương binh hạng 2/4 trong kháng chiến chống Mỹ, cứu nước nên Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng luôn tự ý thức về trách nhiệm với Tổ quốc, trách nhiệm với truyền thống gia đình. Trò chuyện với anh, chúng tôi vô cùng xúc động và càng trân trọng hơn những cống hiến, hy sinh thầm lặng của anh khi được biết, mặc dù công tác liên tục trên vùng biển, đảo Tây Nam gần 30 năm nay, nhưng vợ con anh hiện vẫn sinh sống, học tập và công tác tại quê hương Thái Bình.
Dẫu biết rằng, công tác xa gia đình là xa cách tình cảm hậu phương, là thiếu thốn bàn tay chăm sóc của người vợ hiền, là chấp nhận những hy sinh, thiệt thòi từ cả hai phía. Nhưng anh luôn tự hứa với lòng mình phải luôn vững vàng vì tính chất quan trọng của nhiệm vụ và trách nhiệm với Tổ quốc, với truyền thống gia đình. Hơn ai hết, anh thấu hiểu khi vắng chồng, vắng cha thì vợ và các con sẽ có nhiều lo toan hơn, nên anh thường gọi điện thoại động viên cả nhà cùng nhau vượt qua khó khăn. Hơn thế, vợ anh cũng rất thấu hiểu và chia sẻ với đặc thù nhiệm vụ của chồng, luôn là hậu phương vững chắc, thường xuyên động viên anh vượt qua khó khăn, hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao.
Trước khi chia tay, anh Đăng tâm sự với chúng tôi: “Với tôi, tất cả những thành tích đạt được trong công tác, đó là sự động viên, khích lệ của thủ trưởng các cấp cho cá nhân, cũng là món quà ý nghĩa nhất để tôi dành tặng hậu phương của mình. Đó là niềm vui, cũng là nguồn động lực lớn lao, tiếp thêm sức mạnh để hậu phương, tiền tuyến cùng chung một niềm tin son sắt và quyết tâm cùng nhau thi đua...”.
Chia tay Trạm Radar 620, mỗi người chúng tôi mang trong lòng một cảm xúc riêng, nhưng đều chung một niềm cảm phục, trân trọng vô cùng những cống hiến, hy sinh của cán bộ, chiến sĩ nơi đây. Với riêng Đại úy QNCN Nguyễn Hải Đăng, 20 năm công tác tại Trạm Radar 620, từ vốn sống và kinh nghiệm của anh đã truyền thụ, nhiều thế hệ cán bộ, chiến sĩ đã không ngừng tiến bộ, trưởng thành. Chúng tôi tin rằng, với cán bộ, chiến sĩ ở Trạm Radar 620, anh vẫn luôn là điểm tựa vững vàng, như ngọn hải đăng nơi trạm tiền tiêu, lặng thầm cống hiến, dù phong ba bão táp cũng không sờn lòng và mãi là người anh cả gần gũi, chân tình.